“Học nghề, học đời, không bao giờ thừa”, ông bà ta dạy quả không sai. Vậy nhưng, giữa thời buổi hội nhập, “giáo dục nghề nghiệp” không đơn thuần chỉ là học một cái nghề, mà là trang bị cho bản thân hành trang vững chắc để “tung hoành ngang dọc” trên thị trường lao động, đặc biệt là trong bối cảnh ASEAN-4 (gồm Indonesia, Malaysia, Philippines và Thái Lan) ngày càng mở rộng. Vậy cơ hội và thách thức nào đang chờ đón chúng ta?
I. Giáo dục nghề nghiệp – “Làn gió mới” cho thị trường lao động ASEAN-4
1. Nhu cầu nhân lực ASEAN-4 – “Miếng bánh” hấp dẫn
Theo thống kê, ASEAN-4 đang là một trong những khu vực có tốc độ tăng trưởng kinh tế nhanh nhất thế giới, kéo theo nhu cầu nhân lực chất lượng cao tăng cao “chóng mặt”. Đặc biệt, các ngành nghề kỹ thuật, công nghệ thông tin, du lịch, dịch vụ… đang “khát” nhân lực trầm trọng. Đây chính là cơ hội “ngàn vàng” cho lao động Việt Nam, đặc biệt là những người được đào tạo bài bản, chuyên nghiệp từ các trường giáo dục nghề nghiệp uy tín.
2. Giáo dục nghề nghiệp – “Cầu nối” vững chắc
Tuy nhiên, “miếng bánh ngon” không dễ gì “ăn”. Bên cạnh lợi thế về sự cần cù, chịu khó, lao động Việt Nam vẫn còn nhiều hạn chế về trình độ chuyên môn, kỹ năng ngoại ngữ, khả năng thích nghi với môi trường làm việc quốc tế. Chính vì vậy, giáo dục nghề nghiệp đóng vai trò “cầu nối” quan trọng, giúp thu hẹp khoảng cách, nâng cao năng lực cạnh tranh cho lao động Việt Nam trên “đấu trường” ASEAN-4.
II. Thách thức – “Vũ khí bí mật” hay “con dao hai lưỡi”?
1. “Bức tường” chất lượng
Thách thức đầu tiên chính là vấn đề nâng cao chất lượng đào tạo giáo dục nghề nghiệp. Thực tế cho thấy, chương trình đào tạo ở nhiều cơ sở giáo dục nghề nghiệp của Việt Nam còn nặng về lý thuyết, thiếu thực hành, chưa bắt kịp với nhu cầu thực tế của thị trường lao động ASEAN-4.
2. “Rào cản” ngôn ngữ và văn hóa
Bên cạnh đó, rào cản ngôn ngữ, văn hóa cũng là một trong những trở ngại lớn đối với lao động Việt Nam khi làm việc tại các nước ASEAN-4. Việc thiếu kỹ năng giao tiếp, ứng xử phù hợp với văn hóa bản địa có thể gây khó khăn trong công việc, thậm chí dẫn đến những hiểu lầm đáng tiếc.
III. “Chìa khóa” thành công – Nỗ lực từ hai phía
Để giáo dục nghề nghiệp thực sự trở thành “bệ phóng” cho lao động Việt Nam vươn ra ASEAN-4, cần có sự chung tay, góp sức từ cả phía nhà trường, doanh nghiệp và chính bản thân người học.
- Nhà trường: Cần đổi mới chương trình đào tạo theo hướng thực tiễn, chú trọng phát triển kỹ năng nghề nghiệp, kỹ năng mềm, ngoại ngữ cho người học. Đồng thời, tăng cường hợp tác với doanh nghiệp để tạo cơ hội thực tập, trải nghiệm thực tế cho sinh viên.
- Doanh nghiệp: Cần chủ động tham gia vào quá trình đào tạo, góp phần xây dựng chương trình, cung cấp cơ hội việc làm cho sinh viên sau khi tốt nghiệp.
- Người học: Cần chủ động trau dồi kiến thức, kỹ năng, đặc biệt là ngoại ngữ, kỹ năng mềm, tìm hiểu văn hóa của các nước ASEAN-4 để thích nghi với môi trường làm việc quốc tế.
“Có công mài sắt có ngày nên kim”, giáo dục nghề nghiệp là con đường không trải đầy hoa hồng, nhưng với nỗ lực của bản thân và sự hỗ trợ từ nhà trường, doanh nghiệp, chắc chắn thế hệ trẻ Việt Nam sẽ gặt hái được nhiều thành công trên “đấu trường” ASEAN-4.
Hãy liên hệ Số Điện Thoại: 0372777779, hoặc đến địa chỉ: 233 Lê thanh Nghị, Hà Nội. Chúng tôi có đội ngũ chăm sóc khách hàng 24/7.