“Học tài thi phận”. Câu nói của ông bà ta từ xa xưa đã phần nào nói lên số phận của những người trí thức, những người theo đuổi con đường học vấn. Vậy 100 năm trước, “học tài” như thế nào? Con đường đại học có gian nan, lắm chông gai như bây giờ hay không? Hãy cùng chúng tôi ngược dòng thời gian, trở về những năm 1920 để khám phá bức tranh giáo dục đại học cách đây một thế kỷ.
giáo dục thaành phố huế tuyển dyngj
Bức tranh Đại Học thuở ban đầu
Giáo Dục đại Học Cách đây 100 Năm, vào những năm 1920, mang một màu sắc rất khác so với ngày nay. Thời điểm đó, cả nước ta chỉ có một số ít trường đại học, chủ yếu tập trung ở các thành phố lớn như Hà Nội, Sài Gòn. Cơ sở vật chất còn thiếu thốn, “treo đầu dê bán thịt chó” là chuyện thường tình. Chuyện kể rằng, có những lớp học phải mượn tạm đình chùa, miếu mạo, thậm chí cả nhà dân để giảng dạy. Sinh viên thì “mười người măn mười bát cơm”, mỗi người một hoàn cảnh, một xuất thân khác nhau. Có người xuất thân từ gia đình quyền quý, con nhà quan lại, nhưng cũng có không ít người con nhà nông, phải bươn chải, “bán mặt cho đất bán lưng cho trời” để có tiền trang bị cho việc học.
Con đường đến giảng đường Đại Học
Vào thời điểm đó, việc bước chân vào cánh cổng đại học không phải chuyện dễ dàng. Kỳ thi tuyển sinh được tổ chức rất khắt khe, tỉ lệ “chọi” rất cao. Chỉ những người thực sự xuất sắc, học rộng hiểu sâu mới có cơ hội tràng vàng. Thầy giáo Nguyễn Văn An, một nhà nghiên cứu lịch sử giáo dục, trong cuốn sách “Hành trình tri thức”, đã nhận định: “Giáo dục đại học thời kỳ này giống như một cái phễu, chỉ những hạt gạo chắc nhất mới lọt qua được”.
Những khó khăn chồng chất
Không chỉ khó khăn trong việc thi cử, sinh viên thời đó còn phải đối mặt với muôn vàn thử thách khác. Nạn đói, dịch bệnh hoành hành, chiến tranh liên miên khiến cuộc sống của họ vô cùng khó khăn. Nhiều người phải vừa học vừa làm, “một chân đạp hai thuyền” để có thể trang trải cuộc sống. Thậm chí, có những người vì hoàn cảnh quá khó khăn đã phải bỏ dở việc học giữa chừng, “đứt gánh giữa đường”. Ông bà ta thường nói “học đến chết, học lúc sống”, nhưng với những sinh viên thời đó, việc học quả thực là một cuộc chiến đấu không ngừng nghỉ.
Tâm linh và Giáo dục
Người Việt từ xưa đến nay luôn coi trọng việc học hành, coi đó là con đường “đổi đời”, “cá chép vượt vũ môn”. Vào những năm 1920, trước mỗi kỳ thi, nhiều sinh viên thường đến các đền chùa, miếu mạo để cầu xin “ông bà tổ tiên phù hộ”, mong “học hành tấn tới”. Tín ngưỡng tâm linh đã trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của họ, giúp họ vững tin hơn trên con đường học vấn đầy chông gai.
giáo dục văn hóa thời lý phát triển nhận xét
Ánh sáng le lói giữa đêm dài
Dù gặp muôn vàn khó khăn, nhưng ngọn lửa đam mê học tập trong lòng những sinh viên thời đó chưa bao giờ tắt. Họ vẫn miệt mài đèn sách, “nuôi chí lớn”, với hy vọng có thể “góp sức mình cho đất nước”. Chính tinh thần “cần cù bù thông minh” đã giúp họ vượt qua mọi thử thách, trở thành những nhân tài cho đất nước. Giáo sư Phạm Thị Lan, một chuyên gia về lịch sử Việt Nam, trong cuốn “Dấu ấn thời gian”, đã nhận xét: “Thế hệ sinh viên thời đó chính là những người đặt nền móng cho sự phát triển của giáo dục đại học Việt Nam sau này”.
cty tnhh mtv giáo dục quốc tế duhouse
Cuộc sống sinh viên đại học năm 1920
giáo án giáo dục lấy trẻ làm trung tâm
Kết luận
Nhìn lại chặng đường 100 năm của giáo dục đại học Việt Nam, chúng ta càng thêm trân trọng những nỗ lực, hy sinh của các thế hệ đi trước. Từ những ngày đầu gian khó, giáo dục đại học nước ta đã có những bước phát triển vượt bậc. Hãy cùng chúng tôi tiếp tục khám phá thêm về lịch sử giáo dục Việt Nam qua các bài viết khác trên website. Mọi thắc mắc xin vui lòng liên hệ Số Điện Thoại: 0372777779, hoặc đến địa chỉ: 233 Lê thanh Nghị, Hà Nội. Chúng tôi có đội ngũ chăm sóc khách hàng 24/7.