“Học cho lắm cũng vào chữ Tâm”, ông bà ta thường dạy vậy. Nhưng xã hội hiện đại, bên cạnh chữ Tâm, người ta còn nhắc nhiều đến chữ Tiền. Vậy nên mới có câu chuyện “Giáo Dục Là Kinh Doanh” gây xôn xao dư luận. Liệu tri thức có thực sự trở thành món hàng hóa, được mua bán sòng phẳng trên thương trường?
Khi giáo dục khoác áo kinh doanh
Trước hết, hãy nhìn nhận “kinh doanh” một cách khách quan. Nó không đơn thuần là lợi nhuận, mà còn là sự đầu tư bài bản, chuyên nghiệp để tạo ra giá trị gia tăng cho sản phẩm, dịch vụ. Áp dụng vào giáo dục, ta thấy rõ nét điều này ở các trung tâm ngoại ngữ, trường quốc tế mọc lên như nấm sau mưa. Họ đầu tư cơ sở vật chất hiện đại, chương trình học tiên tiến, đội ngũ giáo viên chất lượng cao… nhằm thu hút phụ huynh và học sinh.
GS.TS Nguyễn Văn A (giả định) – chuyên gia giáo dục đầu ngành – từng nhận định trong cuốn sách “Giáo dục Việt Nam: Hiện trạng và giải pháp” rằng: “Việc áp dụng mô hình kinh doanh vào giáo dục có thể tạo ra bước đột phá về chất lượng, đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của xã hội”. Thật vậy, không thể phủ nhận sự đóng góp của các cơ sở giáo dục tư thục trong việc đa dạng hóa lựa chọn, nâng cao chất lượng đào tạo.
Tuy nhiên, cũng cần nhìn nhận mặt trái của vấn đề. Điều kiện kinh doanh lĩnh vực giáo dục ngày càng chặt chẽ, đòi hỏi nhà đầu tư phải có tầm nhìn dài hạn, tâm huyết với sự nghiệp trồng người. Nếu chỉ chăm chăm vào lợi nhuận, xem học sinh là “thượng đế” cần chiều chuộng, dễ dẫn đến chạy theo thành tích, hạ thấp chất lượng giảng dạy.
Giữ gìn ngọn lửa tâm huyết
Câu chuyện về thầy giáo Bùi Văn C (giả định) ở một tỉnh miền núi xa xôi là minh chứng rõ nét cho tinh thần “lấy đức làm đầu” trong giáo dục. Dù điều kiện thiếu thốn, thầy vẫn miệt mài gieo chữ, truyền lửa cho biết bao thế hệ học trò nghèo. Hình ảnh người thầy giản dị, tận tâm ấy như lời khẳng định: Giáo dục không chỉ là kinh doanh, mà còn là sự nghiệp thiêng liêng, cao quý.
Vậy, làm sao để dung hòa giữa “kinh doanh” và “trồng người”? Câu trả lời nằm ở chữ TÂM – yếu tố cốt lõi làm nên giá trị bền vững cho giáo dục. Nhà đầu tư cần có tâm trong sáng, đặt chất lượng đào tạo lên hàng đầu. Giáo viên cần có tâm huyết, yêu nghề, mến trẻ. Và học sinh cũng cần có tâm thế cầu thị, ham học hỏi, trau dồi tri thức.
Tương lai nào cho giáo dục Việt Nam?
Giáo dục là quốc sách hàng đầu – điều đó luôn đúng trong mọi thời đại. Sự phát triển của đất nước phụ thuộc rất lớn vào chất lượng nguồn nhân lực. Do đó, cần có sự chung tay của toàn xã hội, từ cơ quan quản lý, nhà trường, gia đình đến mỗi cá nhân.
Giấy phép kinh doanh giáo dục cần được cấp phép chặt chẽ hơn, đảm bảo nhà đầu tư có đủ năng lực và tâm huyết. Các chính sách hỗ trợ cần hướng đến những địa bàn khó khăn, vùng sâu vùng xa, tạo điều kiện cho mọi trẻ em đều được đến trường.
Hãy cùng chung tay xây dựng một nền giáo dục Việt Nam phát triển bền vững, nơi tri thức được tôn vinh, nhân tài được bồi dưỡng và ước mơ được chắp cánh.
Bạn có đồng tình với quan điểm trên? Hãy để lại bình luận và chia sẻ bài viết đến cộng đồng!